Chương 27 (1/2)

CHƯƠNG 27: DỰA QUÁ GẦN DỄ CHẠM SÚNG CƯỚP CÒ ĐÓ TÔ CA

Giang Ly ngậm một điếu thuốc, chân bước đi nhanh như bay, Tô Mạch phải chạy qua một cái hẻm mới chặn được hắn. Điếu thuốc trong miệng Giang Ly run run, biểu tình nhìn rất thiếu đánh, nhìn Tô Mạch đang chắn trước mặt, khàn giọng hỏi: "Làm gì đấy?"

Tô Mạch nhíu mày, giật phăng điếu thuốc trong miệng hắn xuống đất, lấy chân dẫm lên: "Nói chuyện đàng hoàng."

"Không đàng hoàng được!" Trong lòng Giang Ly có một cảm giác bực bội không rõ ràng, tóm lại là hiện tại hắn cảm thấy Tô Mạch rất ngứa mắt, nhìn kiểu gì cũng không thoải mái, thậm chí còn muốn đánh cho một trận.

Tô Mạch thở dài, vươn tay sờ sờ gáy Giang Ly: "Nói đi, tôi chọc vào chỗ nào của cậu rồi?"

Giang Ly không nói nên lời.

Tô Mạch nắm chặt cổ tay Giang Ly kéo về phía sau: "Quay về với tôi, bây giờ là mấy giờ rồi, đi đâu nữa." Giang Ly cứng họng, Tô Mạch hết sức kiềm chế bản thân, quay mặt lại lạnh giọng nói: "Có chuyện thì nói, cứ nhõng nhẽo lại tưởng mình là tiểu cô nương."

Giang Ly nghe xong liền như bị cậu ấn vào cái công tắc nào đó, hắn tức giận, đá một cái, lại hét lên: "Này, con mẹ nó, ai là tiểu cô nương chứ!"

Tô Mạch nghiêng người tránh né, không nghĩ là Giang Ly sẽ tức giận như vậy, hai tay liên tục ra đòn. Tô Mạch cũng có lúc sẽ phát giận đó, huống hồ hôm nay cậu cũng nhịn đủ rồi, Giang Ly tung một cú đấm tới, Tô Mạch giơ tay ra chặn, lại đánh lại hắn một cú, thế quái nào lần này lại đánh trúng.

Giang Ly bụm mặt choáng váng, hắn có muốn đánh cậu thật đâu, chỉ giả vờ thôi mà, chứ chỉ dựa vào cái thân thủ này của cậu hắn đã muốn thật xa rồi. Không ngờ Tô Mạch lại đánh trả, Giang bảo bảo ủy khuất muốn chết hu hu.

"Con mẹ nó, cậu dám đánh tôi!" Giang Ly gào lên.

Tô Mạch cũng sững sờ, đánh trúng thật này.

Tô Mạch duỗi tay chạm vào mặt Giang Ly: "Tôi xem nào."

Giang Ly đánh cậu một cái: "Cút!"

Tô Mạch thở dài, Giang Ly hiện tại giống y như con nhím xù lông, ai nói cũng không nghe.

Tô Mạch mềm lòng, ôm eo hắn kéo vòng trong ngực: "Được rồi mà."

Lửa giận của Giang Ly cũng tan đi một chút, chỉ là bị Tô Mạch đánh một cái có hơi mất mặt, Giang Ly ở trong lòng Tô Mạch điều chỉnh tư thế thoải mái hơn một chút, vùi đầu vào bả vai cậu cắn một miếng. Tô Mạch kêu nhỏ một tiếng, cắn răng nhịn xuống.

Tô Mạch hít vào một hơi, duỗi tay vỗ lưng Giang Ly: "Vậy là hòa nhé?"

Giang Ly cắn xong lại cảm thấy bản thân có chút trẻ con, xấu hổ gác đầu lên vai Tô Mạch, đến khi nghe thấy giọng nói trầm ấm của cậu, lúc này mới gật gật: "Thêm một gói spa toàn thân."