Chương 31: 31: Khảo Hạch Hàng Tháng (1/2)

Bạch Duật chưa từng nảy ra ý nghĩ, mình sẽ chăm chỉ học huyền thuật.

Người tuổi cao sức yếu, gần đất xa trời như lão, sớm đã coi nhẹ chuyện tu hành, trước giờ chưa từng cố gắng vươn lên.

Mượn lời của Vân nha đầu, chính là từ bỏ trị liệu.

Dù có nỗ lực thì cũng chẳng đạt được cái gì, vậy học làm gì cho mệt thân.

Cho nên lão chưa từng nghĩ tới, sẽ có ngày, mình phải học Huyền thuật như điên thế này.

Không học còn không được, tổ sư gia đang nhìn chằm chằm kia kìa! Kể từ hôm đó, lão đã hiểu, hóa ra một nửa Tàng thư các chồng chất sách vở kia đều là phần nha đầu Vân Hiểu dành cho lão.

Thế là quãng ngày dài sau, lão luôn phải sống trong tình cảnh dầu sôi lửa bỏng.

Cũng không biết Vân nha đầu nói gì với tổ sư gia.

Rõ ràng từ trước đến nay, trừ lúc ăn cơm ra, tổ sư gia luôn một mực ở trong tháp, thế mà lần này lại đồng ý phụ trách khảo nghiệm tu vi của lão.

Gọi là khảo nghiệm tu vi nhưng thật ra cũng không có gì cả.

Chỉ là mỗi tháng một lần, hắn tự đi tìm lão cho bằng được.

Không nói không rằng, cũng không mắng không chửi, cứ thế lao vào đánh, hơn nữa còn toàn nhắm vào chỗ hiểm.

Bạch Duật cảm giác trong mấy tháng này, bộ xương già của lão sắp gãy vụn đến nơi rồi.

Từng hành động đơn giản như bước đi, uống nước hình như kèm theo tiếng xương kêu răng rắc.

Lão đầu khóc không ra nước mắt, chỉ có thể yếu ớt tìm Vân Hiểu khiếu nại, "Nha đầu, ngươi có thể bảo với tổ sư gia, lần sau khảo hạch đừng mạnh tay nữa nha.

Rõ ràng là ta học Huyền Thuật, chứ có phải thể thuật đâu.

Nào có ai chẳng dạy chẳng bảo cứ lao vào đánh như thế." Lại còn chuyên đánh thẳng vào mặt nữa chứ.

Vân Hiểu không quay đầu, đáp trả một câu, "Ý ông là, muốn tổ sư gia dùng Huyền Thuật?"

Lão đầu sững sờ, đột nhiên nhớ tới cái phất tay suýt nữa khiến bầy quỷ hồn phi phách tán, đột nhiên rùng mình, "Không không không, ta không phải, ta không có...!Ngươi đừng nói nhảm!"

(๑ŐдŐ)b

Nói đùa gì vậy, tổ sư gia dùng Huyền Thuật với lão, thà trực tiếp đi đầu thai còn tốt hơn, "Ý của ta là, lần tới tổ sư gia chỉ điểm cho ta, có thể hay không ra...!ra tay nhẹ nhàng hơn chút xíu được không." Chí ít đừng đánh vào mặt.

Vân Hiểu bất ngờ quay phắt người lại, nhìn thẳng vào lão, "Làm sao? Ông bị thương á? Bị thương chỗ nào? Chỗ nào không thoải mái? Là bị tổn thương gân mạch, thần thức, hay đan điền? Ta giúp ông kiểm tra nhé!" Vừa nói vừa quét mắt đáng giá lão từ trên xuống dưới một lượt.

"..." Là ảo giác sao? Tại sao khi nghe nói mình bị thương, nha đầu có vẻ rất phấn khích?

Lão thấy khuôn mặt Vân Hiểu nghiêm nghị như cũ, nên cho rằng mình cả nghĩ quá rồi, nha đầu vẫn rất lo lắng cho lão, "Không đến mức bị thương thần thức, đan điền, chỉ hơi đau nhức xương khớp thôi, đều là vết thương ngoài da."

"Ồ."Ánh mắt Vân Hiểu tối sầm lại, xoay người tiếp tục công việc.

Tiếc thật, còn tưởng được thực hành.

Bạch Duật: "..."

Hết rồi á? Nãy bảo sẽ trị liệu mà! Trầy xước da cũng tính là bị thương nha.

Trong lòng lão hơi khó chịu, tự nhiên nhìn thấy Vân Hiểu đang cầm một con dao nhỏ, cứa cứa cái gì đó, thỉnh thoảng còn lộ ra một mảng lông dính máu.

Nhìn kĩ mới phát hiện, đó là một con hồ ly.

"Ngươi đang làm gì đó?" Bộ dáng không giống như đang chế biến thực phẩm.

"Giải phẫu!" Vân Hiểu vừa trả lời vừa mở bụng hồ ly ra.

"Cái gì cơ?" Bạch Duật sửng sốt, đó là chiêu Huyền thuật mới gì sao? Nhìn kĩ con thú lông dính đầy máu, "Con hồ ly này ở đâu ra?"

"Nhặt trước cổng." Vân Hiểu thuận miệng trả lời, "Trong cơ thể nó có dị vật, chắc là do ăn nhầm cái gì, đang hấp hối.

Đúng lúc, ta cần áp dụng lý thuyết y học vào thực tiễn."

"Hồ ly này còn sống sao?" Bạch Duật giật mình, tiến lại gần nhìn, quả nhiên vẫn còn nhìn thấy bụng hồ ly phập phồng lên xuống.

Hóa ra không phải xả thịt lột da để nấu canh! Đảo mắt nhìn lên, lại phát hiện con dao nhỏ kì lạ trong tay Vân Hiểu, mặt trên khắc họa phù văn đặc biệt gì đó.

Mỗi một đường dao đều tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, đây rõ ràng là pháp khí.

Nha đầu không có huyền mạch, chắc chắn không thể tự chế tạo pháp khí được, chỉ có thể là do tổ sư gia ban cho.

Bạch Duật sờ sờ mặt mũi bầm dập của mình, lại nhìn pháp khí trong tay đối phương, trong nháy mắt, có cảm giác như mình là con ghẻ, tủi thân quá...!

(ಥ_ಥ)

Vân Hiểu mặc kệ lão, tiếp tục mổ bụng hồ ly, sau đó dựa theo giáo trình, cẩn thận tìm kiếm huyệt vị tương ứng trên thân hồ ly, nhẹ nhàng hạ châm tạo ra Dẫn Hối trận pháp.

Quả nhiên, không lâu sau, từ vị trí mổ trên bụng hồ ly tuôn ra một ít chất lỏng màu đen.

Giống như cuộn len, bắt đầu hội tụ lại.

Không đầy nửa khắc sau ngưng tụ thành một hạt châu màu đen, bám mùi hôi tanh.