Chương 41: Đại phá thanh lâu (1/2)

Tiểu Tà Thần Giả Kim Dung 85690K 9 tháng trước

A Tam và A Tứ quay về vừa gặp Tiểu Tà liền nói:

– Tiểu bang chủ, bần tăng thật may mắn, mọi việc đều suôn sẻ.

A Tứ cũng nói:

– Ta đứng kế bên nhiều lần nực cười thắt ruột, nhưng phải cố cắn răng chịu đựng. Lợi hại nhất là làn khói bay lên ngút trời, khiến họ hốt hoảng thật sự.

Tiểu Tà gật đầu hài lòng:

– Tốt lắm! Hãy nói rõ địa thế căn phòng cho ta nghe.

A Tam thong thả nói lại cách bố trí của căn phòng, từ đồ đạc lớn bé cửa lớn cửa nhỏ, mở ra mở vô thế nào đều nói hết để Tiểu Tà hiểu, và sau cùng để Tiểu Tà suy nghĩ tìm cách đối phó. Sau cùng, Tiểu Tà nói:

– Đêm nay vào đó ta sẽ giả vờ làm cô nương ấy ngủ trên giường trong phòng.

Tên dâm tặc ngửi thấy mùi hương sẽ đến đấy, có thể hắn sẽ xông thuốc mê vào phòng, nên một mình ta ở trong phòng thôi, còn hai ngươi không vào được lúc ấy vì không thể chịu nổi thuốc mê đâu. Hắn sẽ vào phòng giở trò bần tiện. Ta đợi tới lúc đó sẽ đánh lén hắn, hắn chạy ra rồi hai ngươi sẽ bắt hắn.

A Tam nghe hấp dẫn lên tiếng hỏi:

– Tiểu bang chủ dẫn kế rất hay, nhưng chúng tôi làm thế nào bắt hắn cho nổi chứ?

Tiểu Tà nói:

– Hai ngươi chỉ cần kiếm một cái lu nước, treo lu này lên trên cửa sổ, đừng để hắn trông thấy. Đồng thời nơi đó còn phải treo một cái lập là bằng đồng để khi ta làm hắn kinh động bên ngoài các ngươi tha hồ gõ lập là. Như thế thì cả trong lẫn ngoài đều làm hắn kinh hoàng, đương nhiên phải tìm đường tháo chạy ra các cửa ...

Tiểu Tà uống thêm một ngụm trà rồi nói tiếp:

– Khi tên dâm tặc vào phòng rồi thì hai ngươi bưng hai thau nước sôi có pha mực đen đứng đợi trước cửa. Khi ta gọi thì cả hai mở cửa, vừa tạt vào vừa la:

độc dược, không cần biết có trúng được hắn hay không. Rồi A Tứ nhanh tay đốt đuốc dùng bó đuốc gõ vào lập là, lúc ấy tên dâm tặc hoảng hốt, nhất định sẽ nhảy qua cửa sổ. A Tam nhanh tay tạt thêm vào mặt hắn thau nước mực đen nữa, ta nghĩ thế nào hắn cũng bị lóa mắt và đâm sầm vào hai ngươi. Còn ta sẽ nhanh chân chạy ra bên ngoài phát chưởng đánh vỡ cái lu treo rơi xuống đầu hắn. Chúng ta phải làm cho hắn nhừ tử trước rồi mới có thể dễ dàng thu phục hắn được.

A Tứ reo lên:

– Hay! Hay! Kế của Tiểu bang chủ quả thật hay! Tiểu Tà đúng là Tiểu Tà ...

ha ... ha ...

A Tam nói:

– Trò này hấp dẫn đấy. A Tứ, chúng ta phải mau chuẩn bị mọi thứ ngay bây giờ kẻo không kịp.

Cả ba cùng chia nhau đi tìm sắm những thứ cần thiết rồi chờ tới lúc trời tối cùng đến nhà Lâm viên ngoại.

Sau tiếng gõ cửa, cửa mở liền, ông lão lần trước bước ra vội vàng nói:

– Pháp sư mau vào đi, tôi sợ quá!

A Tam liền nói:

– A di đà Phật! Xin lão thí chủ hãy vào trước đi!

Ông lão gật đầu và bước nhanh vào trong.

Tiểu Tà quay sang A Tam hỏi:

– Pháp sư, yêu quái ở phòng nào vậy?

A Tam nói:

– Ở phía bên kia. Hãy theo bần tăng.

Ba người cùng đi thẳng tới phòng riêng của Lâm Sắc Vân đã thu dọn theo như lúc trước đã nói.

Tiểu Tà xem rất kỹ ngõ ngách của căn phòng rồi nói:

– Được lắm! Chúng ta cứ y như kế hoạch tiến hành. Nhưng cái bồn nước kia hôi quá, phải có nước hoa rảy quanh phòng, như thế mới hấp dẫn ...

A Tam liền nói:

– Rất dễ, ở nơi bàn trang điểm có nước hoa.

Tất cả bố trí xong xuôi, Tiểu Tà quan sát lần nữa, thấy không còn gì đáng ngại mới nói:

– Được rồi! Chúng ta hãy núp kỹ, nên nhớ nước càng sôi càng tốt. Bây giờ thì ai lo việc người ấy.

Nói xong Tiểu Tà đi vào phòng, vẫn để đèn nhỏ, nằm trên giường lấy mền đắp lại chỉ chừa tóc, còn A Tam, A Tứ thì sau khi đi nấu nước sôi pha mực sẵn sàng cũng trở về vị trí nấp chờ đợi giờ hành sự.

Canh hai qua nhanh.

A Tam đột ngột đứng lên nới dây thắt lưng ra. A Tứ liền hỏi:

– Làm gì vậy? Hắn sắp tới rồi đấy.

A Tam đáp:

– Ta phải thêm một tý mùi vị trong đó cho hắn nếm thử.

Nói xong, A Tam liền tiểu vào thau nước sôi pha mực. A Tứ cũng bắt chước theo, cả hai cười khanh khách.

Canh ba đã đến.

Quả nhiên bên phía Tây bức tường rào cao có một bóng người vừa vượt qua.

Bộ pháp như chiếc lá là là theo cơn gió đáp nhẹ vào bên trong. Hắn đảo mắt quan sát rồi băng mình chạy về phía dãy hành lang. Lại quan sát, đi chầm chậm dọc hành lang, mũi hắn hít hít mấy cái như đánh hơi và nhìn về phía căn phòng của Lâm Sắc Vân mỉm cười nham hiểm.

Hắn lướt nhanh về nơi ấy, nhìn quanh một lần nữa rồi tiền đến cửa sổ làm lủng một lỗ để nhìn vào, miệng cười khao khát, lập tức lấy trong người ra một cái ống thổi khói thuốc mê vào trong phòng.

Đợi một lúc, hắn đi qua cửa lớn mở cửa bước vào rất tự nhiên cười giọng dâm đãng:

– Mỹ nhân ơi, ta đến đây!

Hắn đóng cửa lại và đi đến bên giường, vừa đi vừa cười thích thú.

Thấy tên dâm tặc đã vào phòng, A Tam A Tứ cùng bưng thau nước mực sôi lên, chỉ chờ Tiểu Tà gọi là tung cửa tạt vào đối phương ngay.

Tiểu Tà nằm trên giường thầm đếm theo bước chân của tên dâm tặc mỗi lúc mỗi tiến sát đến giường, rồi đột nhiên hét lên:

– Dâm tặc! Ngươi tới số rồi!

Tiểu Tà bật người dậy mang theo cả chiếc mền, xông đến tên dâm tặc, đồng thời tay phóng một ngọn phi đao ghim “Phập” vào ngực hắn.

Tên dâm tặc không ngờ tình thế lại diễn tiến như thế nên trong khoảnh khắc kinh ngạc nhất thời không kịp trở tay trước mũi phi đao của Tiểu Tà.

Hắn thét lớn, vừa quay đầu ra cửa cũng là lúc A Tam, A Tứ bưng thau nước sôi tung cửa tạt vào người hắn, miệng hét to:

– Độc dược nè! Cho ngươi chết!

Quăng xong cái thau vào người tên Sắc Ma, A Tam và A Tứ đồng loạt chạy ra ngoài đóng sầm cửa phòng lại, chạy lại nơi cửa sổ đốt đuốc đánh vào lập là khua vang lên cố làm cho tên Sắc Ma đang choáng váng. Sắc Ma hứng chịu hai đòn phản kích bất ngờ của đối phương chưa biết tìm cách thoát thân càng lúng túng hơn, tưởng rằng bên ngoài có nhiều người nữa chạy đến vây đánh mình. Một mặt Sắc Ma Đào Thanh Hồng lại đang bị nước sôi làm bỏng rát cả thân thể, toan chạy phóng qua cửa sổ thì Tiểu Tà lên tiếng:

– Kha ... kha ... Dâm tặc! Ngươi chạy đâu cho thoát!

Nhìn lại thì thấy Tiểu Tà đang án ngữ ở đó từ lúc nào rồi. Hắn liền tung đòn chưởng ra đánh Tiểu Tà, Tiểu Tà cũng nhanh nhẹn vụt sang trái tránh, vừa vận công trả lại đối phương một đòn, tên Sắc Ma lại tiếp chưởng kích đến.

Bùng!

Chưởng lực chạm nhau rất mãnh liệt, Tiểu Tà không để cho kế hoạch mình vạch ra bị sai lệch, nhanh chân chuyển hướng đánh dồn địch thủ cuối cùng phải thoát đi bằng con đường cửa sổ, còn mình thì tung chưởng bắn ra ngoài theo cửa lớn, nhanh như cắt cùng lúc đối phương phóng mình qua cửa sổ.

Sắc Ma Đào Thanh Hồng không ngờ bên ngoài cửa sổ lại là một cái bẫy nữa nên vừa lúc thân hình hắn mới ló ra một nửa bên ngoài cửa sổ thì nghe “Ầm” một tiếng. Chiếc lu nước thối bên trên cửa sổ vỡ tung rơi ngay trên đầu hắn.

Choáng váng trước cú đánh bất ngờ của đối phương một lần nữa chưa xong thì một cây gậy thật to được A Tam nện ngay vào đầu hắn liên tiếp hai cái trúng vào yếu huyệt bất tỉnh nhân sự.

Tiểu Tà vỗ tay thích chí cười lớn:

– Chúng ta thành công rồi! Giống như một màn kịch, đóng rất hay!

A Tứ nhặt cái lập là lên, đá vào mông hắn mấy cái bõ tức.

Tiểu Tà nói:

– Lấy dây trói hắn lại, lôi về quán trọ.

Xong đâu đó, A Tam lớn tiếng gọi:

– Lâm viên ngoại ơi! Đã bắt được yêu tinh rồi, có thể ra được rồi đấy!

Nói xong, cả ba kéo tên dâm tặc Đào Thanh Hồng đi ra cổng.

Lúc này cả nhà Lâm viên ngoại đều chạy ra, thấy ba người đang kéo một con gì đen đen, thối thối, hoảng hốt:

– Pháp sư đã bắt được yêu tinh rồi phải không?

A Tam quay lại:

– Đúng vậy! Nó đây rồi! Chúng tôi xin cáo biệt!

Cả ba liền đi ra cửa và cùng cười to đắc ý.

Trên đường đi về quán trọ, đột nhiên Tiểu Tà đứng lại nói:

– Tên khốn kiếp này dính nước đen thối quá, không thể đưa về quán trọ được.

Chúng ta kéo tới gần đâu đây giải quyết cho xong.

A Tam nói:

– Cứ đi đi, để ta kéo cho đã tay một lúc nữa hẵng hay.

Đi một đoạn nữa Tiểu Tà nói:

– A Tam! Nếu ngươi muốn kéo nữa thì cứ việc kéo. Ta và A Tứ về trước vậy.

Nói xong, Tiểu Tà liền quay lưng toan bỏ đi.

A Tam liền dừng tay kéo, kêu lên:

– Tiểu bang chủ! Hãy đợi đã. Ta kéo đã lắm rồi.

Lúc đó, tên Sắc Ma Đào Thanh Hồng cũng vừa tỉnh lại, thấy Tiểu Tà và hai hòa thượng mà hắn đã gặp nơi tửu lầu nên tức giận hét lên:

– Mấy tên khốn kiếp! Hãy thả ta ra!

Tiểu Tà cười ha hả:

– Thả à?

Vừa nói, tay Tiểu Tà tát liền hai cái vào mặt hắn nói:

– Ngươi muốn ta thả ngươi ra ư?

Sắc Ma Đào Thanh Hồng miệng mồm đầy máu, vừa chửi vừa nói:

– Ngươi dám đánh ta, ta sẽ bằm thây ngươi ...

Lập tức A Tam bước tới “Bốp, bốp” hai tiếng. Hai cái tát của A Tam rất mạnh, làm miệng tên dâm tặc đổ máu ròng ròng.

A Tam nói với Tiểu Tà:

– Tiểu bang chủ! Để hắn cho thuộc hạ!

A Tứ xen lời:

– Bang chủ! Để thuộc hạ cạo đầu hắn trước đã.

Tiểu Tà cười khoái chí:

– Được! Để ta hỏi hắn. Hắn không trả lời thì ngươi cạo đầu hắn ngay.

A Tứ nói:

– Xin tuân lệnh!

Tiểu Tà nói:

– Tên dâm tặc! Tại sao ngươi đêm khuya lại lẻn vào phòng của đàn bà con gái toan giở trò dâm dục.

Sắc Ma Đào Thanh Hồng hét to:

– Hãy mau thả ta ra, đừng nhiều lời!

Tiểu Tà nháy mắt về A Tứ nói:

– Hắn không chịu trả lời. A Tứ, thi hành đi.

A Tứ lập tức chụp con dao trủy thủ của Tiểu Tà, vừa phóng ra sấn lại nắm đầu tên Sắc Ma làm liền một đường ngọt xớt.

Không chịu được sự sỉ nhục này, tên Sắc Ma hét lớn:

– Bọn tiểu quỷ! Các ngươi không biết chết là gì phải không?

Hắn liền phun ra một bãi nước miếng, suýt trúng Tiểu Tà là Tiểu Tà bực mình quát:

– Dâm tặc! Hôm nay ngươi tới số rồi. Ngươi không biết ta là Dương Tiểu Tà hay sao?

Tên dâm tặc nghe đến tên ấy, biết rằng đã gặp một thiếu niên lì lợm nhất thiên hạ, sắc mặt hắn liền thay đổi vì biết hậu quả sẽ ra sao rồi.

Tiểu Tà cười gằn nói:

– Ngươi còn dám nhổ bậy nữa sẽ hối hận không kịp đâu. Một tên dâm tặc như ngươi đã hại không biết bao nhiêu đàn bà con gái, có lẽ ngươi chưa bao giờ nghĩ tới chuyện hối hận về việc làm của mình. Bởi vậy hôm nay ta quyết định xuống tay phế bỏ võ công của ngươi, cạo đầu người để trừ hậu hoạn mà không sợ bọn Cửu ma các ngươi đến trả thù. Ta rất ghét thứ dâm tặc như ngươi.

Sắc Ma sợ hãi nhưng vẫn nói cứng:

– Nếu ngươi dám làm như vậy đối với ta thì phu nhân ta sẽ không tha cho ngươi đâu.

Tiểu Tà cười khẩy:

– Các ngươi là một đôi gian phu dâm phụ, ta muốn biết bằng hữu của ngươi và mụ dâm phụ đó hiện ở đâu để diệt trừ tận gốc đây. Ta đếm đến ba, nếu không trả lời thì ngươi sẽ bị cạo đầu ngay.

A Tam nói:

– Đếm đến ba thì chậm lắm. Đếm đến một là được rồi.

Tiểu Tà không nói gì, lẹ làng đếm luôn:

– Một, hai, ba!

Ba chữ đếm còn nhanh hơn một chữ, nên A Tứ cũng không thể nào nhanh tay đến mức cạo hết tóc trên đầu tên dâm tặc Đào Thanh Hồng được.

Sắc Ma la lên:

– Được! Được! Để ta nói! Ta nói!

A Tứ chỉ cạo được có phân nửa cái đầu, bực mình thét:

– Mẹ kiếp! Có gan thì lì nữa đi.

Tiểu Tà hỏi:

– Thế nào? Bằng hữu của ngươi ở đâu.

Tên dâm tặc thở hổn hển nói:

– Hãy tha cho ta, ta sẽ nói, nếu chết rồi thì làm sao nói.

A Tứ quát lên:

– Ngươi là cái thá gì mà dám đưa điều kiện với tiểu bang chủ của chúng ta chứ?

Nói xong, A Tứ liền nắm nốt nửa kia tóc lão liên tiếp cạo mấy đường nữa.

Lão Sắc Ma la lên:

– Dừng tay! Để ta nói! Đừng cạo nữa.

Mặc hắn van xin khóc lóc, Tiểu Tà thản nhiên:

– Ở đâu? Nói mau!

Lão Sắc Ma lẩm bẩm:

– Tại Thái Hành Sơn nơi Đoạn Hồn Cốc.

Tiểu Tà lại hỏi tiếp:

– Còn mụ dâm phụ ở đâu, đang luyện võ công phải không?

Lão Sắc Ma trả lời:

– Phu nhân ta đang luyện một loại võ công, nếu luyện thành sẽ trở nên vô địch thiên hạ.